Châu Âu Các vụ thảm sát chống Cộng sản

Đức Quốc xã

Tù binh Liên Xô kiệt quệ trong trại tập trung Mauthausen.

Trong quá trình chiến tranh xâm lược Liên Xô, Đức quốc xã thi hành chính sách diệt chủng người Do Thái và người Slav tại những vùng chiếm đóng[63]. Mặt khác, tù binh Liên Xô bị cưỡng bức lao động với cường độ cao trong khi chế độ ăn uống tồi tệ, khiến nhiều người đã chết vì kiệt sức và đói khát. Những tù binh là Đảng viên hoặc chính trị viên có thể bị xử bắn ngay khi bị bắt bởi một mệnh lệnh được ban hành trước đó bởi Hitler nhằm tiêu diệt các đầu não chỉ huy và nguồn khích lệ chính trị của Hồng quân[64].

Hàng chục triệu Người Nga và các người Slav cũng bị giam cầm tại hơn 100 trại tập trung của Đức trên khắp các vùnh lãnh thổ châu Âu bị nước Đức Quốc xã chiếm đóng. Các trại lớn nhất là Dachau, Buchenwald, Ravensbrück, Auschwitz, Majdanek, Bergen Belsen, Gusen... Số người được giải phóng khỏi các trại này sau chiến tranh chỉ còn vài trăm nghìn. Ước tính khoảng 13,6 triệu thường dân Liên Xô đã chết trong cuộc chiến[65][66][67], cùng với đó là khoảng 3,3 triệu tù binh Liên Xô đã chết trong các trại tù binh của Đức)[68][69].

Ba Lan

Theo cuốn "The Polish Captivity" của giáo sư Matveyev ở Đại học Quốc gia Moscow, Ba Lan đã bắt được 206.877 binh lính Hồng quân trong suốt cuộc Chiến tranh Nga-Ba Lan (1919-1921). Trong khi bị giam tại các trại của Ba Lan, binh lính Hồng quân đã bị đối xử vô nhân đạo, người bị thương không được cứu chữa, người thì bị chết đói hoặc chết vì giá lạnh, thậm chí bị tra tấn, nhục hình và ngược đãi. Nhà văn Xô Viết Alexander Serafimovich, sau là phóng viên đặc biệt cho tờ Izvestia và Pravda ở Ba Lan đã viết: "Sự tra tấn và nhục hình mà Hồng quân phải chịu làm cho thế giới phải rùng mình về sự tàn bạo mà quân đội Ba Lan đã áp dụng, vừa tra tấn vừa hô "diệt hết những con chó đỏ Nga"[70].

Phía Ba Lan chỉ công nhận việc bắt giữ 80-110 nghìn tù binh, và có 18.000 tù binh Nga bị chết trong trại giam của họ. Tuy nhiên, theo tài liệu được bảo quản tại Lưu trữ Quân đội Trung ương Ba Lan (CAW) thì con số này không khớp. Giáo sư Matveyev đã chỉ ra quân đội Ba Lan đã bí mật giam giữ số lượng tù nhân thực tế vượt trên 150.000 người, và chỉ riêng trại giam Tuchola đã có khoảng 22.000 tù binh Hồng quân bị chết. Giáo sư Matveyev ước tính đã có khoảng 60.000 - 83.500 tù binh Nga đã chết trong trại giam Ba Lan, tương đương 30-40% số tù binh[70]

Tháng 9/1998, Tổng công tố Nga Yuri Chayka đã gửi thư cho Bộ trưởng Tư pháp Ba Lan yêu cầu tiến hành cuộc điều tra chính thức về cái chết của tù binh Nga bị bắt trong cuộc chiến do điều kiện sống cực khổ, vô nhân đạo. Phía Ba Lan đã bác bỏ đề nghị này. Đại sứ Nga Andreyev cho rằng Ba Lan không muốn dư luận hiểu sâu một số giai đoạn lịch sử mà Ba Lan là kẻ hiếu chiến, bởi "bất lợi, giữa kín càng lâu càng tốt"[70]

Tây Ban Nha

Ở Tây Ban Nha, Khủng bố Trắng (hay "Đàn áp của Franco") đề cập đến những hành động tàn bạo của những người theo chủ nghĩa Quốc gia trong Nội chiến Tây Ban Nha cũng như những hành động tàn bạo xảy ra sau đó ở Tây Ban Nha.[71]

Hầu hết các nhà sử học đồng ý rằng số người chết của Khủng bố Trắng cao hơn của Khủng bố Đỏ. Trong khi hầu hết các ước tính về cái chết của Khủng bố Đỏ là từ 38.000[72] đến 55.000,[73] hầu hết các ước tính về số người chết của Khủng bố Trắng là từ 150.000[74] đến 400.000.[75]

Các số liệu cụ thể không tồn tại vì nhiều người cộng sản và xã hội chủ nghĩa đã chạy trốn khỏi Tây Ban Nha sau khi thua cuộc Nội chiến. Hơn nữa, chính phủ Franco đã tiêu hủy hàng nghìn tài liệu liên quan đến Khủng bố Trắng[76][77][78] cũng như che giấu các bằng chứng về những vụ xử tử hàng loạt những người Cộng hòa[79][80] Hàng nghìn nạn nhân của cuộc khủng bố trắng được chôn cất trong hàng trăm ngôi mộ tập thể không được đánh dấu, hơn 600 ngôi mộ tập thể chỉ riêng ở Andalusia.[81] Ngôi mộ tập thể lớn nhất là tại nghĩa trang San Rafael ở ngoại ô của Malaga (có lẽ tới hơn 4.000 thi thể).[82] Hiệp hội Phục hồi Ký ức Lịch sử (Asociación para la Recuperación de la Memoria Historica hay ARMH) cho biết số người mất tích là hơn 35.000.[83]

Theo "Cương lĩnh dành cho các nạn nhân mất tích do chủ nghĩa Franco", 140.000 người đã mất tích, bao gồm cả nạn nhân của Nội chiến Tây Ban Nha và các cuộc đàn áp của Franco diễn ra sau đó.[84][85] Có thể nói rằng Tây Ban Nha là quốc gia đứng thứ hai trên thế giới về số người đã mất tích mà hài cốt vẫn chưa được tìm thấy cũng như không được xác định (chỉ sau Campuchia).[86]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Các vụ thảm sát chống Cộng sản http://www.brill.com/legacy-nuremberg-civilising-i... http://www.elpais.com/solotexto/articulo.html?xref... http://www.newsweek.com/id/85131 http://www.nydailynews.com/latino/group-files-show... http://www.oxfordbibliographies.com/view/document/... http://www.routledge.com/books/details/97804154624... http://www.time.com/time/magazine/article/0,9171,7... http://www.academia.edu/8599856/Paul_M._Handley-Th... http://www.gwu.edu/~nsarchiv/NSAEBB/NSAEBB33/index... http://www.hawaii.edu/powerkills/SOD.TAB14.1C.GIF